Theo chị Linh (nhân viên tuyển PG của một công ty chuyên cung cấp PG), hiện nay có rất nhiều loại hình PG với nhiều yêu cầu, mức lương khác nhau. PG bán hàng ở cửa hàng, siêu thị hay chạy chương trình quảng cáo sản phẩm thời vụ như là bánh trung thu, sữa, mỹ phẩm… không yêu cầu nhiều về ngoại hình lắm nhưng vẫn cần ưa nhìn và giao tiếp tốt, mức lương khoảng 100.000–250.000 đồng/ca (2-5h) tùy thuộc vào mặt hàng và nhãn hiệu kinh doanh. PG sự kiện thường là xe hơi, xe máy, bia rượu, thuốc lá sang trọng… thì yêu cầu cao hơn, mặt xinh đẹp, dáng chuẩn và thường thì phải mặc đồng phục váy ngắn. Mức lương cũng theo đó mà cao hơn, khoảng 300.000-500.000 đồng/ca.
PG cố định cho các nhà hàng, khách sạn, quán karaoke cũng có mức lương cao và tiền típ hậu hĩnh lên tới 5–15 triệu/tháng tùy vào tính chất công việc, thường thì các bạn chỉ làm vào giờ ăn trưa, ăn tối và phải tiếp khách như là rót rượu, tiếp rượu, hát hò cùng khách. Bên cạnh đó, loại hình PG tiệc đi ăn tiệc chiêu đãi khách hàng là loại hình yêu cầu cao và lương cũng cao nhất, có khi lên tới cả triệu đồng cho một lần đi ăn tiệc, đó là chưa kể tiền típ.
Tuy nhiên, công việc PG tiệc thường phải làm vào buổi tối và phải uống rượu, trong khi tiệc tan muộn. Những bạn PG này cần phải vừa cao, vừa xinh lại vừa thông minh, biết cách make up, ăn mặc duyên dáng, có học thức và khéo léo ăn nói giao tiếp. Những bạn từng đi thi các cuộc thi hoa khooi hoặc có chút tiếng tăm thường sẽ được khách hàng ưu ái và có mức lương cao hơn. Theo một nguồn tin, các công ty lớn và tiếng tăm thường có một đội ngũ “chân dài” xinh đẹp như hoa hậu luôn trong tình trạng sẵn sàng để tiếp chiêu đãi đối tác bất cứ lúc nào cần.
Những góc khuất và nỗi niềm khó nói
Hầu hết những bạn trẻ làm nghề PG còn đang ngồi trên ghế nhà trường, có bạn học trung học nhưng vẫn muốn làm thêm để trang trải cuộc sống. T. Dung (20 tuổi) chia sẻ: “Hồi mới thi đại học xong, tớ đi làm PG cho một hãng sim điện thoại. Mình và một bạn nữa phải mặc váy đồng phục chỉ ngắn đến nửa đùi, đội nắng đội mưa, cầm danh sách sim đi khắp các quán cà phê, quán ăn, thậm chí các quán trà đá để mời khách mua. Có người mua, có người lịch sự từ chối, nhưng cũng có người sàm sỡ và chỉ nhìn chúng mình bằng nửa con mắt, cứ như là mình đi ăn xin vậy. Không những thế, chúng mình còn bị ép doanh số, nếu bán hàng không đủ doanh số sẽ bị trừ lương. Những lúc ấy, tớ mới hiểu kiếm được đồng tiền khó khăn như thế nào và thương bố mẹ hơn bao giờ hết”.
![]() |
Tuổi trẻ nhiều ước mơ, nhiệt huyết nhưng lại bồng bột và dễ bị lừa, dễ lung lay trước sức mạnh của đồng tiền. Vì trẻ người non dạ, thiếu kinh nghiệm mà rất nhiều bạn gái trẻ đã phải trả những cái giá đắt nhưng không dám nói ra với gia đình vì tiếc nuối và xấu hổ.
Đoạn chat của người viết và một "má mì" đội lốt tuyển nhân viên PG.
Trong vai một cô sinh viên trẻ đang đi tìm việc làm thêm, người viết bài liên hệ với một mạng xã hội có cái tên M. (nhưng chỉ là trang trống, không ảnh hiển thị, thông tin cá nhân). M. đăng tin cần tuyển PG tiệc chiêu đãi đối tác. Khi chat trao đổi công việc, M. nói rằng cô ấy không phải là người môi giới, mà chỉ giúp công ty thôi. PG làm với M. thì phải tham gia cả 2 loại hình là tiệc trắng và tiệc đen. Khi người viết bài thắc mắc không hiểu tiệc trắng và tiệc đen là gì và cũng không biết uống rượu, không về khuya được thì M. giải thích tiệc đen có nghĩa là gặp khách hàng ở trong khách sạn và làm khách vui vẻ như với người yêu của mình, không cần uống nhiều rượu. Khách hàng đảm bảo toàn những người lịch sự, thành đạt. Lương nhận được sẽ là 1 triệu/lần và 2 tuần trả một lần qua tài khoản. Và dường như cần gấp, M. hỏi người viết bài có kinh nghiệm không, đi được ngay được không. Khi người viết bài từ chối không thể làm công việc này được, M. đổi giọng ngọt nhạt tha thiết nói
"Em cứu chị với, giúp chị với, không sếp sẽ mắng chị".
Liên lạc với một người tuyển PG tiệc khác, lần này không phải “má mì” mà là “ba mì” tên D. Người này cũng hỏi các thông tin, yêu cầu xem ảnh và cung cấp số đo cá nhân. Nhưng D. cũng chỉ có tiệc khuya, khi hỏi về tiệc trưa thì D. nói không có và còn hỏi có người yêu chưa vì sợ sẽ gặp rắc rối nếu người yêu đánh ghen lúc đi tiệc.
N. Ánh (22 tuổi), PG tiệc chuyên nghiệp, chỉ sau một năm làm PG đã sở hữu xe SH và tài khoản 200 triệu đồng. Ánh ngậm ngùi chia sẻ rằng cô "sa chân" vào công việc này vì một lần cần tiền để mua điện thoại và quần áo đẹp. Chỉ định làm một lần rồi thôi, nhưng lại không thể cưỡng lại được ham muốn có tiền nhiều và dễ kiếm như thế nên Ánh cứ lao vào kiếm tiền cho đến ngày bị vợ của khách đến tận trường đánh ghen, dùng dao lam rạch mặt. Khi đó, Ánh hối hận nhưng cũng không thể thay đổi quá khứ. Nhiều bạn đồng nghiệp của Ánh dù có nhiều tiền nhưng cũng không hề hạnh phúc vì luôn lo lắng bị người khác phát hiện, hay chỉ cần một lần bị rạch mặt, bị tạt axit, thậm chí bị nhiễm HIV.
Nhiều cô gái trẻ khi nghe hoặc chứng kiến những trường hợp như trên đã không khỏi rùng mình và suy nghĩ lại kĩ lưỡng trước khi quyết định trở thành một PG bởi những rủi ro và cạm bẫy mà nghề này mang lại.
Theo Tri thức trẻ
" alt=""/>Nữ PG kiếm 200 triệu/1 năm bị vợ khách đánh ghen rạch mặt![]() |
Kiều My (vai Trâm) và Đình Tú (vai Khoa) ở hậu trường phim 'Cô gái nhà người ta'. |
- Bị gọi với biệt danh ''cô em gái ăn hại của Khoa'' chứ không phải tên thật Kiều My thấy thế nào? Xem ra vai diễn dù nhỏ nhưng đã được chú ý...
Thật ra tôi khá thích thú với biệt danh đó, bởi trong phim vai của tôi nhỏ, rất khó để có thể được chú ý đến. Nhưng chính vì tính cách đó của Trâm đã khiến cho khán giả lưu tâm tới và họ đã đặt biệt danh đó cho Trâm. Thú thực tôi khá hài lòng.
- Đóng vai phụ bị lép vế với dàn diễn viên chính như Phương Oanh, Đình Tú, Hương Giang, Việt Bắc chị có thấy thiệt thòi vì mình phải chấp nhận làm nền cho họ trong phim?
Từ trước đến nay tôi không có sự phân biệt giữa vai chính và vai phụ. Với tôi tất cả đều là vai diễn và khi mình đã nhận đảm nhiệm vai mình phải hoàn thành tốt vai diễn. Một vai nhỏ, xuất hiện ít nhưng để lại được ấn tượng cho khán giả đôi khi còn tốt hơn một vai lớn xuất hiện nhiều nhưng chưa để lại cho khán giả dấu ấn gì.
- Trích đoạn gần đây gây chú ý của Trâm chính là cảnh bị tú ông ép lên gường với vị khách lớn tuổi. Đóng cảnh này với một diễn viên đáng tuổi bố, lại là cảnh nhạy cảm có làm khó chị không và chuẩn bị tâm lý ra sao?
Khi vào quay phân đoạn Trâm bị Quân ép lên giường với khách lớn tuổi, lúc đọc kịch bản không thôi tôi đã nổi hết da gà vì sợ. Tôi chưa từng đóng cảnh như vậy bao giờ nên lúc trước khi vào quay phải trao đổi trước với đạo diễn và bạn diễn làm sao cho phối hợp ăn ý và hoàn thành tốt nhất. Tâm lý nhân vật Trâm lúc đó cũng là lo sợ và hoảng loạn nên tôi đã để nguyên cảm xúc lúc bấy giờ của để quay cho tự nhiên. Chúng tôi đã quay lại hết tất cả 4 đúp và tôi đã đập vỡ 4 lọ hoa giả.
Không dám để bạn trai xem cảnh nhạy cảm của mình
![]() |
Kiều My trong cảnh phim Trâm bị ép tiếp khách trong phòng khách sạn. Kiều My cho biết ngoài đời cô cũng gọi bạn diễn là chú. |
- Khi phim phát sóng chị có xem lại không và liệu bạn trai lỡ biết lại ghen?
Tôi có xem lại tất cả những cảnh quay mà mình đóng, cảnh đó cũng vậy. Bởi tôi muốn xem mình đã làm được và chưa được ở đâu để rút kinh nghiệm cho những lần quay sau. Về bạn trai, tuy anh ấy không ghen nhưng tôi cũng tránh để anh ấy xem những cảnh nhạy cảm.
- ''Cô gái nhà người ta'' đang nhận sự quan tâm, có khán giả nào nhắn tin bày tỏ tình cảm với chị không?
Tôi rất vui khi bộ phim 'Cô gái nhà người ta" được đông đảo khán giả đón nhận như vậy. Sau mỗi ngày chiếu phim tôi đều nhận được rất nhiều những comment, inbox của khán giả. Họ dành tình cảm, bình luận, hào hứng về bộ phim. Tôi và toàn bộ ekip của bộ phim rất biết ơn khán giả.
- Trâm là một trong những nhân vật bị ghét và gây ức chế nhất phim. Có khán giả nào inbox thể hiện tình cảm lây sang chị ngoài đời?
Khi đọc kịch bản phim, tôi đã biết trước được những điều đó, bản thân tôi cũng đã chuẩn bị tinh thần sẵn nên khi nhận được nhiều lời mắng chửi dành cho Trâm, tôi không thấy ngạc nhiên. Với lại mọi lời chỉ trích của khán giả đều là cảm xúc sau khi xem phim thôi, chứ không phải dành cho tôi nên không thấy khó chịu.
![]() |
Nữ diễn viên 24 tuổi ngoài đời là một cô gái xinh đẹp, hiện đại. |
- Là một cô gái hiện đại, vào vai gái quê đen đúa xấu xí có làm khó chị? Ra ngoài có ai nhận ra chị là Trâm?
Trâm là một cô gái nông thôn mới lớn, quê mùa xấu xí nên khi vào vai Trâm, tôi và tổ hoá trang phải làm sao cho giống nhất, mộc mạc nhất, chân thật nhất. Cũng không quá khó để hoá thân vào một nhân vật như vậy. Ngoài đời ai gặp tôi cũng đều ngỡ ngàng. Có rất nhiều người bảo: "Sao ở ngoài đời My xinh thế mà Trâm ở trong phim xấu thế".
- Hậu trường đáng nhớ trong quá trình quay có gì đặc biệt?
Đây là lần đầu tiên tôi tham gia bộ phim truyền hình về đề tài nông thôn, có rất nhiều thứ khác biệt so với làm phim hiện đại. Nhiều kỷ niệm nhưng có điều tôi và mọi người chắc sẽ không quên được là bối cảnh chính nhà Khoa - Trâm ở trên cao. Ngày nào đi quay cả đoàn đều phải leo bộ lên trên đó, 1 ngày 2 lần là sáng sớm lúc đi quay và buổi trưa sau khi đi ăn cơm trưa về. Leo lên khá cao khiến mọi người cảm thấy mệt, mọi người còn trêu ăn được bữa sáng với cơm trưa leo lên như muốn tiêu hết thức ăn rồi lấy sức đâu mà quay. Còn cảnh đáng nhớ nhất với tôi chính là cảnh My phải tiếp khách, bởi đó là lần đầu tiên tôi được đóng cảnh như vậy và nó đã đem lại nhiều kinh nghiệm, cảm xúc.
Clip cảnh phim Trâm (Kiều My) bị ép 'phục vụ' quan chức trong khách sạn
Mỹ Anh
Phương Oanh - diễn viên thủ vai Uyên nói so với các cảnh bị cưỡng bức khác cô từng làm thì 'Cô gái nhà người ta' là cảnh phim quá đơn giản.
" alt=""/>Trâm 'Cô gái nhà người ta' không dám cho bạn trai xem cảnh nhạy cảmMối tình éo le và tổ ấm đơn sơ nơi xó rừng
Dưới nếp nhà tranh vách nứa tít trong một “xó rừng”, anh Nguyễn Văn Thuận (SN 1982, thôn Tiên Nội – xã Hưng Vũ – huyện Bắc Sơn, Lạng Sơn) đang cặm cụi xoay xỏa để thay quần áo cho đứa con trai 3 tuổi. Một tay vịn đất, vai vịn vào tường, một tay anh tỉ mỉ rửa mặt, rồi xỏ từng tay áo, ống quần cho đứa con trai nhỏ. Thằng bé dường như thương cha, rất biết nghe lời. Nó ngoan ngoãn giúp cha vắt chiếc khăn mặt lên vách rồi chạy ra ngoài sân chơi với chị. Anh Thuận lại ngồi bên bếp củi tiếp tục khơi lửa cho ấm nước trên bếp. Nước nóng anh đun sẵn dành cho vợ tắm giặt, phải tối sẩm chị mới đi làm về.
![]() |
Ánh mắt buồn của anh Thuận khi nghĩ đến cái Tết nghèo đang cận kề |
Nhắc đến vợ, anh Thuận thở dài tự trách mình, từ ngày lấy nhau, anh dường như chưa giúp vợ bớt khổ chút nào…
Anh Thuận kể, gia đình có 3 anh chị em, nhưng cả hai người chị và người em gái đều lấy chồng xa. Nhà anh cũng vốn nghèo, gia tài chẳng có gì. Lớn lên, anh tay trắng lập nghiệp, cũng chỉ biết “khởi sự” với nghề làm thuê, làm mướn. Trong một lần đi phụ hồ, anh không may ngã giàn giáo, bị chùn cột sống. Tai nạn khiến anh nằm liệt giường hơn một năm trời. Tiền của không có đủ để kịp thời chạy chữa nên sau một năm ấy, anh vừa bị teo mất một bên chân, vừa mắc thêm căn bệnh sỏi bàng quang. Sức khỏe sa sút nghiêm trọng và cảm giác tự ti khiến anh đã có lúc không còn thiết sống.
![]() |
Với đôi chân tật nguyền và căn bệnh sỏi bàng quang hành hạ nhiều năm nay, anh hoàn toàn không còn khả năng lao động nặng, chỉ có thể quanh quẩn ở nhà |
Vài năm sau đó, anh gặp chị Nguyễn Thị Minh – người vợ hiền của mình sau này. Chị Minh biết hoàn cảnh của anh nhưng vẫn hết lòng yêu thương, đến với anh. Tình yêu ấy đã giúp anh tìm thấy ánh sáng cho cuộc đời mình. Hai người kết hôn trong hoàn cảnh cả hai đều không “tấc đất cắm dùi”. May mắn, họ được một người hàng xóm thương cảm cho mượn tạm mảnh đất hai sào sâu trong thôn Tiên Nội. Nơi xó rừng heo hút ấy, họ từng bước dựng nhà, làm đất trồng trọt chăn nuôi xây đắp tổ ấm cho riêng mình. Những cơn bệnh vẫn dằn vặt anh, nhưng anh đã có một chỗ dựa, có một người để yêu thương san sẻ, có những đứa con ngoan để gửi gắm niềm hi vọng.
Tết có đến với nhà nghèo?
Nhắc đến gia đình anh Thuận, người dân thôn Tiên Nội không khỏi cảm cảnh cho hoàn cảnh nghèo khó của vợ chồng anh.
![]() |
Nếp nhà tranh vách nứa đìu hiu mà vợ chồng anh dựng tạm trên mảnh đất mượn được của một người hàng xóm tốt bụng |
Ông Dương Công Châm – Trưởng thôn Tiên Nội – xã Hưng Vũ – huyện Bắc Sơn nhận xét: “Gia đình anh Thuận thuộc hộ nghèo trong thôn, gia cảnh thực sự khó khăn. Dù tật nguyền nhưng anh Thuận vẫn rất có nghị lực vươn lên trong cuộc sống. Vợ chồng anh chị là những người chăm chỉ, chịu khó. Những lúc khó khăn, thông xã cũng có hỗ trợ nhưng chỉ được phần nào như khi sinh đẻ, miễn học phí cho các cháu nhỏ…”
Về phần mình, anh Thuận tâm sự, vì sức khỏe của anh rất yếu, nên hầu hết việc nặng trong nhà đều do vợ và con gái lớn đang học lớp 4 gánh vác. Hằng ngày, anh ở nhà chăm con, dọn dẹp nhà cửa, chăm đàn gà vịt, mấy con lợn còn vợ đi làm thuê. Chị phải làm đủ các công việc nặng nhọc, ai thuê gì làm ấy để có tiền lo cho cả nhà. Ngày nào có người gọi đi làm thì cũng được 80 – 100 nghìn. Ngày nào không có ai gọi thì đành về tay không… Còn anh mỗi khi bị bệnh tật hành hạ đau đớn cũng chỉ biết nghiến răng chịu đựng, sợ vợ biết lại thêm khổ tâm. Biết điều đó nên chị thương anh rất nhiều. Những lúc hai vợ chồng với nhau, chị động viên anh vững tin vào cuộc sống.
“Hai vợ chồng chỉ biết bảo nhau gắng làm lụng nuôi con lớn, cho các con học hành cho tới nơi tới chốn, được đủ ngày 3 bữa tới trường… Còn việc chữa trị bệnh cho mình, đã từ lâu tôi không dám nghĩ đến, mặc vợ khuyên can. Số tiền rất lớn, cũng phải 10 – 15 triệu, biết lấy đâu ra? Mà vay mượn thì cũng chẳng biết vay mượn ai vì họ hàng ruột thịt cũng chẳng ai có dư dả… thôi thì tay làm hàm nhai, mong rằng ở hiền gặp lành, con cái được vui tươi, khỏe mạnh học hành giỏi giang là hạnh phúc rồi” – anh Thuận chia sẻ.
Có lẽ đến giờ này, ít nhiều mong ước ấy cũng anh cũng đã thành hiện thực bởi hai con anh chị rất ngoan. Cháu nhỏ 3 tuổi nhưng chẳng bao giờ quấy khóc, thường lon ton theo chân chị làm vườn, hoặc thích thú chơi với con gà, con vịt trong nhà. Cháu lớn 10 tuổi nhưng chăm chỉ và tháo vát, biết giúp đỡ bố mẹ nhiều việc. Hàng ngày, sau giờ học, Vui thường đi gánh nước cho bố, rồi đi chăn bò thuê, đi nhặt thuốc lá thuê… ít nhiều phụ gia đình.
Thế nhưng, dịp Tết cận kề, anh Thuận buồn lắm. Căn nhà đìu hiu ngày Tết cũng chẳng khác ngày thường là mấy. Năm nay, anh chỉ mong sao trời đừng rét đậm thêm kẻo cả nhà cùng khổ, và mong con vịt, con gà anh nuôi được béo khỏe, bán được giá để nhà có dư chục cân gạo cho con thêm cái bánh Tết.
Còn các con anh? Khi được hỏi về ước muốn năm mới, cô bé Vui hồn nhiên trả lời: “Cháu chỉ thương bố nhiều khi ốm nằm im ôm bụng, bố toát hết mồ hôi nhưng không kêu ca gì. Cháu mong sao bố chóng khỏi bệnh, khỏi đau…”.
Minh Tâm
" alt=""/>Tết buồn của cặp vợ chồng nghèo